- "Tái cân bằng" là cách mà Mỹ gọi để chỉ rõ rằng, nước này ưu tiên khu vực Châu Á - Thái Bình Dương bằng những lợi ích và trách nhiệm của mình. Tôi không quan tâm lắm tới những khẩu hiệu hoặc cách thức chúng ta thực sự tái cân bằng như thế nào. Cái tôi quan tâm là cán cân quân sự thực tế giữa Mỹ và TQ. Trong nhiều thập kỷ qua, Mỹ tự cho mình là một cường quốc trong khu vực Châu Á, đủ khả năng duy trì một trật tự dựa trên luật pháp, bằng cách ngăn chặn những hành vi gây rối hoặc làm giảm căng thẳng.
Nhưng trật tự này đang bị thách thức bởi quá trình hiện đại hóa quân sự của TQ và hành vi ngày càng hung hăng của nước này. Khủng hoảng trong khu vực chỉ xảy ra khi TQ có khả năng thay đổi cán cân quân sự, sử dụng các công cụ quân sự và phi quân sự, đồng thời dần dần gây nghi ngờ về vai trò lãnh đạo của Mỹ trong khu vực.
- Trong hàng loạt cuộc điều trần mà Ủy ban Quân vụ Quốc hội tiến hành năm ngoái, chúng ta đều thấy rằng, thách thức mà TQ đặt ra hiện phức tạp hơn nhiều. Chúng ta đang trong một cuộc cạnh tranh thời bình, khi sức mạnh quân sự chỉ là một công cụ đang được sử dụng cùng với các sức mạnh khác về ngoại giao, pháp lý, kinh tế... Về mặt lý thuyết, tôi đồng ý rằng học thuyết "tác chiến không - biển" chưa được thực hiện đúng mức để kiềm chế TQ.
Mặc dù ủng hộ sáng kiến về học thuyết này, song tôi cho rằng Mỹ đang thiếu một chiến lược trong khu vực nhằm ngăn cản những hành vi ngày càng hung hăng của TQ. Từ bãi cạn Scarborough, tới vùng nhận diện phòng không trên biển Hoa Đông, và giờ là quần đảo Hoàng Sa, tôi cho rằng TQ đang thách thức các nước láng giềng và cả Mỹ. Chúng ta cần một chiến lược để kiềm chế sự gây hấn của TQ. Về điểm này, tôi hài lòng với tuyên bố của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel tại Đối thoại Shangri-La vừa qua rằng, Thứ trưởng Quốc phòng Bob Work sẽ "giám sát việc thực hiện cam kết của Mỹ về sự hiện diện quân sự ở Châu Á - Thái Bình Dương".
Nguồn tin: Lao Động Online
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
<img alt="dsc00041" height="720" src="/uploads/photos/dsc00041.jpg" width="1280"...